Nội dung truyện
Thứ Bảy, ngày cuối cùng cô ấy ở lại thành phố trước khi quay trở về quê nhà. Trời nắng cháy bỏng, khắp nơi phủ một ánh vàng ươm. Cả đường phố nhộn nhịp, nhưng đối với cô, mọi thứ trở nên lạ lẫm. Đồng hồ chỉ 11 giờ sáng, nhưng trái tim cô đã rục rịch thắt chặt. Cô bước chân vào quán cà phê quen thuộc, nơi họ từng dành cho nhau bao kỷ niệm. Hương cà phê pha lẫn cùng hơi lạnh từ máy lạnh tạo nên một không gian riêng tư, yên bình.
Ngồi sau góc quán, cô nhớ về những ngày tháng dài cùng anh. Những trái tim đập đá phải lòng, những lúc cười lẫn nhau, và cả những lúc cãi vã. Kí ức đan xen nhau, làm cô nhận ra rằng tình yêu không phải lúc nào cũng màu hồng, nhưng đó chính là điều khiến nó đáng giá.
Và rồi, bước vào quán, anh xuất hiện. Gương mặt điển trai, ánh mắt sâu thẳm nhưng xa lạ với cô. Tiếc nuối trào dâng trong lòng, cô nói lên những điều chưa bao giờ dám nói. Anh im lặng, nhưng ánh mắt của anh đã nói lên tất cả.
Và rồi, những tiếng nhạc nhẹ nhàng phát ra từ loa, nhấn mạnh thêm sự lãng mạn của khoảnh khắc này. Cô cảm thấy mình tự do hơn, tự do để buông bỏ quá khứ và bước tiến vào tương lai.
Họ ngồi đối diện nhau, không cần phải nói gì nhiều, chỉ cần hiểu nhau đủ. Đến cuối cùng, họ vẫn chỉ là những người đến đúng lúc sai. Nhưng trong khoảnh khắc đó, thứ bảy cuối cùng trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết.
Xem thêm
Bạn cần đăng nhập để bình luận