Nội dung truyện
Trời ơi, không ngờ mình lại rơi vào tình thế này. Lớp trưởng Nam chẳng những uy quyền mà còn giỏi võ, ai cũng sợ hãi và kính trọng. Cả lớp trừ ta ra, tóm lại ai cũng tránh xa hắn, vẫn trì trệ với bồn cầu mỗi giờ mỗi ngày. Đồng học gọi hắn là "Nam vua bóng tối", nhưng thật ra cả lớp đều biết, hắn không phải lúc nào cũng ác độc như vậy. Vào một buổi chiều nắng ấm áp, mình tình cờ bắt gặp Nam đang giữ một bức tranh tĩnh lặng và u buồn.
"Đó là ai vậy, trông… trông vẽ đẹp quá!"
Nam quay đầu, ánh mắt hắn nhìn ta với điều gì đó nếu như xấu hổ. Điều lạ lùng hơn, hắn không từ chối mà lại trao bức tranh cho ta.
"Con tớ đã mất, và tớ vẽ nó để tưởng nhớ. Có lẽ con và tớ là hai người chẳng thể hiểu nhau."
Đó là lần đầu tiên ta thấy con người đích thực của Nam, cô đơn và tuyệt vọng. Dần dần, hai chúng ta trở nên thân thiết, Nam kể về ngày con trai mình bị bỏng nặng, và cảm ơn ta vì đã dũng cảm đối diện với hắn.
Thế là một cuộc chiến dần dần hoá bình, đổi lại sự hiểu biết và tình bạn chân thành. Lớp trưởng không còn là "Nam vua bóng tối" mà trở thành Nam, người bạn đồng hành trên con đường trưởng thành. Cuộc sống học đường trở nên rực rỡ hơn bao giờ hết, với những trận cười tươi và những bài học ý nghĩa về tình bạn và sự quan trọng của hiểu biết. Ta đã thật sự học được điều quý giá từ cậu ấy, và vẽ một bức tranh mới cho hành trình học tập của mình.
Xem thêm
Bạn cần đăng nhập để bình luận