Nội dung truyện
Trong Khóa học Âm nhạc, cô học sinh tên Rina luôn tỏ ra lạnh lùng và ít giao tiếp với mọi người. Bí mật của cô là từ ngày mẹ mất, cô đã không bao giờ mở lời trước ai, chỉ dành tình yêu thương cho cây đàn Piano mà mẹ để lại.
Một ngày, học viện tổ chức cuộc thi âm nhạc lớn, ai cũng muốn thắng cuộc nhưng chỉ có Rina chơi với tâm hồn. Trong đêm chung kết, Rina trình diễn bản Sonata nổi tiếng của Beethoven và người nghe không thể rời mắt khỏi cô. Cô đã cất lên lời cao trào cuối cùng nhưng rơi vào cảm xúc phức tạp, cây đàn không phát ra âm thanh gì.
Hồi tưởng về mẹ, cô nghẹn ngào, từng ngón tay đau nhức khi muốn đàn. Đó là lúc người đàn ông với nụ cười dễ thương đến bên cạnh, giúp cô đứng dậy. Anh chính là Kazuki, một học sinh chuyển trường mới và chính là người nghe thấy mọi cung điệu của cô từ đầu đến cuối.
Kazuki bắt đầu chơi một giai điệu nhẹ nhàng, khẽ hát ca từ bài hát mà mẹ Rina thường hát: "Em không cô đơn, mẹ ơi, vì có mái nhà...". Rina bật khóc, rồi từ từ đưa tay đến phím piano và hai cùng hoàn thành bản nhạc đầy cảm xúc. Ánh đèn sân khấu tắt, chỉ còn lại âm nhạc lan tỏa trong không gian.
Từ đêm ấy, Rina không còn điều giận dữ, cô mỉm cười và chia sẻ những khát khao cùng lao lực với Kazuki. Tình yêu chan chứa trong giai điệu cùng nhau thổi bùng hương sắc thanh xuân, vẽ nên bản hòa tấu mà cả hai không bao giờ quên.
Xem thêm
Bạn cần đăng nhập để bình luận