Nội dung truyện
Khi Okamoto Aya bước vào căn phòng cũ kỹ của học viện Koyama, cô không ngờ rằng đó sẽ là lần gặp gỡ cuối cùng giữa cô và người bạn thân nhất, Sato Akira. Hồi nhỏ, họ cùng nhau vượt qua bao cuộc thách thức, bao nỗi buồn và hạnh phúc. Nhưng số phận đã chia cắt họ ra, mỗi người một con đường riêng.
Trong căn phòng vắng lặng, những kỷ niệm hồi còn đi học ùa về. Hình ảnh Akira cười tươi rạng rỡ, những lời hứa hẹn vĩnh cửu, tất cả trỗi dậy trong tâm trí Aya. Cô ngồi xuống, vuốt nhẹ bức tranh cùng chiếc bình hoa cỏ khô đã từ lâu vẫn trưng bày trên bàn.
Bỗng nhiên, một luồng gió lạnh thổi tựa như nỗi buồn không tên lan tỏa khắp căn phòng. Ánh sáng le lói từ cửa sổ mờ nhòe, rọi trút qua bức tranh, tạo ra ánh sáng cầu vồng đầy màu sắc. Aya chợt nhận ra sự hiện diện bí ẩn, một hồn ma nhẹ nhàng hiện lên giữa không gian.
"Hãy nói lời chào tạm biệt, Aya," hồn ma ấy nói. "Tớ không thể ở lại lâu."
Aya cảm thấy xao xuyến, nhưng vẫn cố gắng giữ vững tinh thần. "Akira, sao cậu lại ở đây?"
"Aya, tớ đã ở đây bảo vệ cậu suốt thời gian qua," Akira thưa. "Nhưng giờ đây, cậu đã trưởng thành, và tớ phải đi rồi."
Trong lo lắng và nước mắt, Aya nhìn Akira với ánh mắt nhung nhớ. Cô biết rằng cuộc gặp gỡ này không thể kéo dài, nhưng trong lòng cô, họ vẫn mãi là bạn thân với nhau.
Và rồi, Akira tan biến như cánh hoa cuối cùng rơi xuống từ cây. Aya ngước nhìn bức tranh với nụ cười nhẹ nhàng, biết rằng từ nay sẽ không bao giờ cô đơn, vì trái tim cô vẫn luôn chứa đựng hình bóng của người bạn thân Okamoto Aya.
Xem thêm
Bạn cần đăng nhập để bình luận