Nội dung truyện
Trên con đường đầy mây trắng, Mi-chan, nữ phù thủy xinh đẹp với bộ váy dài màu hồng pastel và chiếc gậy phép màu hồng phấn, bước đi với vẻ mặt hốc hác, khẩn trương. Dường như nơi xa xôi kia có một sứ mệnh quan trọng đang chờ đợi cô.
- Bữa trưa của Airi-chan! Hôm nay Mi-chan không thể quên nó nữa đâu! - Mi-chan nghẹn ngào tự nhủ trong lòng. Không lâu sau, cô đến đến ngôi nhà nhỏ của Airi-chan, cô bạn thân thương của mình.
Tuy nhiên, thay vì nhận thức thức mỹ thuật, Mi-chan trước mắt là một cảnh tượng kì lạ: Airi-chan đang lo lắng đứng trước lò nướng với một bát nhỏ trong tay, ánh mắt hướng về chiếc lò đang phát lửa sáng chói. Cô bạn của Mi-chan đang cố gắng nướng một chiếc bánh mì to lớn, nhưng dường như không rõ vì lý do nào, bánh mì không hề nở sốt.
- Airi-chan! - Mi-chan vội la lên.
- Mi-chan! Uh, à, mình nghĩ mình đã quên cả bữa trưa của mình rồi... - Airi-chan buồn rầu nói.
- Đừng lo! Mi-chan đã mang cơm cho Airi-chan rồi đây! - Mi-chan tự tin vươn tay ra, hiển thị chiếc hộp cơm đặc biệt mà cô vừa tạo ra bằng phép thuật.
Airi-chan nhìn vào chiếc hộp cơm mà Mi-chan mang đến, ánh mắt rõ ràng không tin vào điều mình thấy. Nhưng khi mở ra, một loại cơm ngon mắt hơn cả cơm mẹ nấu của Airi-chan ló ra, phát ra hương thơm ngào ngạt.
- Trông ngon quá! Mi-chan thật là phép thuật! - Airi-chan vui sướng nói, nhưng rồi đột nhiên, cô chợt nhớ ra điều quan trọng: - Nhưng mà... nướng bánh mì của mình. Oh không!
Mi-chan và Airi-chan cười tươi, quyết định cùng nhau thực hiện công việc cuối cùng trong ngày. Câu chuyện nhỏ xinh này lại một lần nữa chứng minh sức mạnh của tình bạn và phép thuật đẹp đẽ.
Xem thêm
Bạn cần đăng nhập để bình luận