Nội dung truyện
Tiếng đàn tranh vang lên du dương trong đêm trăng sáng, tạo nên bức tranh huyền bí và lãng mạn. Trong phòng cung điện rực rỡ ánh nến, công chúa Thiên Lam ngồi trước gương soi, tóc dài nhuộm vàng nhạt rơi dài khoe làn da trắng mịn. Bà phi tần Than Thanh đứng phía sau lặng lẽ vuốt tóc cho công chúa, ánh mắt nhìn đầy cảm kích.
Đột nhiên, cánh cửa phòng mở ra. Một người đàn ông trung niên bước vào, gương mặt trang điểm đầy phẫn nộ. Ông ta quát lên: "Thiên Lam! Hôm nay triều đình đến gặp con với tin đồn rằng con không phải con của bẩm! Ngay lúc này, con phải chứng minh mình là con gái của ngài!"
Công chúa Thiên Lam bàng hoàng, nhưng rồi nhanh chóng tỉnh táo. Bằng một cử chỉ tinh tế, bà yến lặng lẽ lấy một nắm hạt gạo từ trên bàn trang điểm. "Hãy để con thử điều này," công chúa nói với giọng mềm mại.
Mọi ánh mắt đều hướng vào nắm gạo nhỏ trong tay Thiên Lam. Bà quả nhanh ném hạt gạo lên trần nhà, những hạt gạo rơi xuống rõ ràng và đều đặn. Công chúa nhún vai, cười khẽ: "Nếu con không phải con của ngài, sao mà con biết cách phân bố hạt gạo một cách hoàn hảo như thế này?"
Ông trung niên bất ngờ, khuôn mặt lập tức mất đi ánh nóng giận. Ông nhận ra rằng chỉ có người thật sự Hiền Lam mới có thể thực hiện phép mà bất cứ ai khác đều không thể. Ông quỳ gối trước công chúa, xin lỗi và thú nhận sự tức giận không căn cứ của mình.
Đêm ấy, Thiên Lam đã chứng minh được bản thân mình là con gái của ngài bằng cách thông minh và tinh tế. Câu chuyện lan tỏa khắp triều đình, làm mọi người tin tưởng vào sự thông minh và tài năng của công chúa. Đó chính là lời chứng minh rằng, dù trong hoàn cảnh khó khăn nhưng Thiên Lam vẫn luôn sẵn lòng chiến đấu và tỏa sáng.
Xem thêm
Bạn cần đăng nhập để bình luận