Nội dung truyện
Bối cảnh nơi cửa hàng vũ khí đêm hôm đang rơi, ánh đèn lờ mờ chiếu sáng qua những cây súng và dao găm treo trên tường. Không khí căng thẳng bao trùm khi một nhóm tội phạm nguy hiểm lao vào cửa hàng, tiến tới ông chủ - ông chú điều hành cửa hàng vũ khí.
Ông chú, một người già trí thức và lễ phép, nhìn thấy nhóm tội phạm với ánh mắt đầy tự tin. "Đã đúng giờ," ông chú nói, giọng điềm đạm nhưng sâu lắng.
Một tay trùm tội phạm dẫn đầu bước tới, cười khổng lồ và giơ súng vào ông chú. "Xin chào, ông chú. Lần này, cửa hàng của ông sẽ thuộc về chúng tôi."
Ông chú không đổi biểu cảm. Nhưng thay vào đó, anh lấy ra một chiếc hộp cũ kỹ và mở ra. Bên trong, đứng sẵn một khẩu súng cỡ lớn, sáng bóng như kim cương.
"Tôi không bắn vào ai nếu không bắt buộc," ông chú nói, nhấn chặt súng trong tay.
Nhóm tội phạm bất ngờ, không ngờ ông chú lại dũng mãnh đến vậy. Chúng thay nhau nhíu mày, lo lắng.
"Không đánh lừa tôi, ông già. Bây giờ tôi sẽ..." Tên trùm chưa kịp kết thúc câu nói thì ông chú đã nhanh nhẹn nhấn cò súng và bắn liền vào các bóng đèn trên trần nhà. Phòng bỗng trở lên tối om, chỉ còn ánh sáng lẻ loét từ ngoài phố chiếu vào.
Nhóm tội phạm hoang mang, bước lui và nhanh chóng tìm cách lôi kéo tay trùm ra khỏi cửa hàng. Trong lúc họ rối rít, ông chú nhanh nhẹn chạy đến cửa, mở ra và nhìn theo họ. "Đến lần khác nhé," ông chú gật đầu, mỉm cười.
Nhóm tội phạm biết rằng cửa hàng này không phải là nơi dễ bắt nạt. Họ quay lưng rời đi, để lại một ông chú lưu luyến nhìn theo. Ông chú thầm nghĩ về quá khứ và những gì đã qua, mỉm cười trong sự tự hào về bản thân và cửa hàng vũ khí của mình.
Xem thêm
Bạn cần đăng nhập để bình luận