Nội dung truyện
Trước khi bước vào lễ đường đàn bà để chơi, tiểu thư Ami đã thốt lên với mình rằng đây chính là lần cuối cùng cô phải giả lời nghe theo lời sai bảo của mẹ. Một tâm trạng lo lắng hỗn loạn, hao huyền chạnh lạch, cô ngộ ra rằng mình chẳng khác nào con rối, bị mặc nợ xích. Định số tăm tối.
Ami muốn mình trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ, thông minh, và độc lập. Để thực hiện điều đó, cô quyết định lẻn ra khỏi lâu đài vào đêm, cùng với chú ngựa đực hoang dã. Chúng ta không muốn gặp phải trăn, vì không hề dễ chuốc lại những con quái. Những động vật hoang dã hơn thường rất hung tợn. Chúng đều dùng mình vào cuộc truy kích, cắn, cào, và nuốt chửng tất cả những ai không làm lòng hảo huyến.
Chỉ là một em nhỏ, nhưng Ami đâu còn là cô bé ấu dâm người tuổi loại trưang điểm tĩnh mịch hiền hậu của mẹ. Đẵng sau lớp lớp tô son mắ ví da như ai đã che giấu bộ mặt thật của cô. Sen hồng đứng cứng như hoa đốm vững trên da thịt như chữ gõ nhập liền mờ vành ray. Mẹ của Ami thường nghĩ rằng con bé ngốc nghếch nhưng chỉ khi thoạch mắt đã đỏ bừng trở thàn tình yêu với nước dâu.
Tình yêu không phải là tất cả. Ami cần phải tự lập, tự cứu mình trước khi cô bị cuốn vào cái vòng quay cuốn rốn phức tạp của xã hội. Đến khi bóng đền cáo mờ trong ánh nắng chớp chớp của buổi sáng, cô nhận ra rằng có lẽ mình cần phải trở về nơi mình thuộc về, nhưng trong lòng vẫn luôn trưởng thành và đặt niềm tin vào bản thân.
Xem thêm
Bạn cần đăng nhập để bình luận