Nội dung truyện
Trong một đêm trăng sáng rực rỡ, cô gái trẻ Nguyệt Hà đứng trên bờ biển, nhìn xa xăm về phía đại dương bao la. Cô nhớ về người cha đã mất sớm, người đã dạy cô biết yêu thương và kiên trì. Trái tim cô đau đớn khi nhớ về người mẹ thương yêu, người đã rời bỏ cô khi cô còn nhỏ. Bước chân cô đặt lên cát, bước chân cô rồi bất chợt dừng lại.
Một người đàn ông lạ mặt đột ngột xuất hiện, bước từ bóng tối lẫn cát trắng, như một bí ẩn của đêm. Anh đưa tay ra và vỗ nhẹ lên vai cô, gửi đến sự ấm áp và an ủi. Hai đường nét trên khuôn mặt cô bắt đầu nhấn nhoáng, nước mắt cô lăn dài trên gò má. Anh mỉm cười, ánh mắt lấp lánh như bức tranh lãng mạn trên bức vải đêm.
Từng sợi tơ hồng của định mệnh quấn quýt, kéo hai tâm hồn vốn xa lạ lại gần nhau hơn. Nguyệt Hà ngước mắt nhìn người đàn ông đẹp trai trước mặt mình, trong lòng cô bội phục và ngưỡng mộ. Anh cất giọng, âm thanh như sương rơi trên lá, dịu dàng và cuốn hút như ngàn sóng biển.
"Hạ Lâm, anh sẽ không để em phải cô đơn nữa."
Đoạn nhạc sóng biển vỗ bờ vang vọng, như một lời thề non hẹn biển. Nguyệt Hà cảm thấy tim mình tràn ngập hạnh phúc và biết ơn. Dưới ánh trăng bạc, họ đưa tay nắm tay, bước đi trên bờ cát trắng mịn màng. Cuộc sống của Nguyệt Hà sẽ bắt đầu từ đêm này, với sự hiện diện của người đàn ông mà cô tin chắc sẽ đi cùng mình suốt quãng đời còn lại.
Xem thêm
Bạn cần đăng nhập để bình luận