Nội dung truyện
Trong cơn mưa rào buốt lạnh, Haruka bước nhanh trên con đường quen thuộc. Cô không muốn trì hoãn thêm nữa. Thoáng buồn bã giữa cơn mưa, cô nhớ về những ký ức ngọt ngào với Yui - người mà cô yêu thầm suốt bao nhiêu năm qua.
Haruka đến trước cổng ngôi trường cũ, nơi mà mọi kỷ niệm đẹp đẽ bắt đầu. Bước vào căn phòng của cô, những hình ảnh quen thuộc một thời tràn ngập trong tâm trí. Bàn học nơi mà cô và Yui hay cùng nhau học bài, chiếc ghế Yui vẫn còn đó, nhưng bây giờ chỉ trống vắng.
Khoác áo mưa cởi thấp, Haruka ngồi xuống bên cạnh bức sổ tựa bướm. Cô nhìn ra ngoài, những giọt mưa rơi nhè nhẹ, tạo nên âm nhạc riêng biệt. Cảm xúc bắt đầu trào dâng trong lòng cô, và giọt nước mắt lăn dài trên má.
"Haruka?"
Tiếng gọi từ phía sau khiến cô bật dậy. Yui đứng đó, với ánh mắt quan tâm và lo lắng.
"Tại sao cậu lại đến đây?"
Haruka không thể kìm nén nữa. Cô lấy hết can đảm để nói ra điều mình đã giấu kín suốt bao lâu.
"Tôi... Tôi muốn cậu nói ra điều đó... Tôi muốn cậu nói rằng cậu yêu tôi."
Yui ngạc nhiên, nhưng sau đó cô gật đầu. "Tôi đã biết từ lâu, Haruka. Và tôi cũng... cũng yêu cậu."
Hai người ôm nhau dưới làn mưa, những giọt nước mắt hòa quyện với nhau. Trái tim của họ như hòa chung trong niềm hạnh phúc mãnh liệt. Ký ức về những ngày tháng học trò đẹp đẽ dần trở nên ấm áp hơn bao giờ hết. Haruka biết, từ giờ đây, cô và Yui sẽ luôn bên nhau, yêu thương và chăm sóc lẫn nhau.
Xem thêm
Bạn cần đăng nhập để bình luận