Trong căn phòng nhỏ ấm cúng, Kuroko và Kagami đối diện nhau, ánh đèn mờ lung linh nhấp nhô trên bức tường trắng. Kể từ sau trận đấu quyết định giữa Seirin và Kuroko's old team, họ cảm thấy gần gũi hơn, nhưng cũng xa lạ hơn. "Anh chịu đựng được không?" Kuroko nhẹ nhàng hỏi.
Kagami nhấm nháp từ chai nước, ánh mắt nhìn chăm chú vào Kuroko. "Anh cảm thấy... hơi lưỡng lẫy." Âm thanh giọng nói của anh âm cúng trong căn phòng nho nhỏ. Kuroko cất tiếng cười, mở to đôi mắt nhỏ xíu như hạt cát.
"Bất ngờ không? Anh còn nhớ lần cuối chúng ta cùng ngồi ở đây là khi nào không?" Kuroko nhắc lại kỷ niệm, nụ cười nhẹ nhàng đọng lại trên môi. Kagami ngồi thẳng lưng, nhớ về những kỷ niệm mà họ đã trải qua cùng nhau, từ những màn đấu nảy lửa cho đến những khoảnh khắc im lặng như thế này.
"Vẫn còn lưu luyến không, Kagami-kun?" Kuroko hỏi, ánh mắt trong xanh nhẹ nhàng quét qua gương mặt trầm lặng của Kagami. Anh nhìn vào mắt Kuroko, cảm giác run rẩy khôn nguôi tràn ngập trong lòng. "Tôi... tôi không biết nữa."
Hai người cùng nhìn nhau, giữa họ có một khoảng cách nhỏ, nhưng đó là khoảng cách không hề nhỏ. Tình cảm dần lan tỏa, sưởi ấm từng phần linh hồn đang run rẩy. Kagami nhẹ nhàng giơ tay, đưa ngón tay vào mái tóc đen mềm mại của Kuroko.
"Cậu nghĩ thế nào nếu chúng ta cùng nhau... thử một lần nữa?" Kagami thốt lên, giọng điệu như lời nguyện cầu. Mọi sự im lặng đổ vỡ trong dải đèn vàng nhạt, khoảnh khắc ấy, họ lại một lần nữa thuộc về nhau.
Xem thêm
Số chương
Cập nhật
Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link hoặc chưa đủ cấp độ.
- 01
- 02
- 03
- 04
- 05
- 06
- 07
- 08
- 09
Bạn cần đăng nhập để bình luận